truyện bị phạt đánh đòn

1. Đánh hội đồng người khác bị xử phạt thế nào? Đánh hội đồng là trường hợp nhiều người cùng đánh, gây thương tích cho một người khác. Đây là hành vi nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm quyền bất khả xâm phạm về thân thể, quyền bảo đảm an toàn về tính mạng Đánh giá: 5/5 từ 7 nhận xét. Đọc Chương 1. Editor: Euphoria Team. Tên truyện: Bị phạt đứng, tôi có người yêu lúc nào không hay? Hán việt: Nhất khởi phạt trạm đích giao tình. Tác giả: Thỏ Tử Nhãn. Tình trạng: Hoàn - 72 chương. Thể loại: nguyên sang, ngôn tình, hiện đại Phạt roi là dạng trừng phạt thân thể dành cho người đã bị kết tội của Singapore, du nhập từ Anh vào thế kỷ XXI. Theo Corpun, đánh phạt bằng roi mây gần như không bao giờ là hình phạt duy nhất trong bản án mà phải đi kèm án phạt tù. Hơn 40 tội danh ở Singapore bắt buộc đi kèm phạt roi, bao gồm: phá hoại của công (vẽ bậy), hiếp dâm, kinh doanh dịch vụ cho vay tiền không có giấy phép, trộm Giới Thiệu. Truyện tranh "Công Chúa Điện Hạ Bị Thần Phạt", nét vẽ đẹp sắc nét, nội dung hấp dẫn. Đọc truyện Công Chúa Điện Hạ Bị Thần Phạt - Sang Chảnh Team truyện tranh chap mới nhất miễn phí tại mi2manga.com. Chương 66: Bị đánh. Cụ thể chi tiết thì ta cũng không hiểu lắm, bất quá theo lời nói thường. ngày của Mộc Cận thì ít nhiều cũng đoán được. Đương nhiên, đây cũng có. thể là do ta suy nghĩ nhiều. Đêm thất tịch cứ như vậy mà trôi qua. Ngày hôm sau, theo thường lệ, chúng ta có tiết buổi sáng. Hôm nay Đào Uyên. Quand Ils Sont Sur Un Site De Rencontre Palmashow. - Theo những gì còn nhớ, bị ba đánh đòn là lúc còn nhỏ lắm, lúc đó chưa đi học nữa. Bị đánh về cái tội gì ta? Hình như là bị bệnh mẹ đem mình ra cạo gió, cạo gió là mẹ sẽ lấy miếng thẻ tên mà lính Mỹ hồi xưa đeo vào cổ rồi lấy dầu gió thoa khắp người sau đó mẹ sẽ dùng sức mà cạo lấy cạo để vào lưng, vào cổ mình. Ôi thôi đau lắm, mình chưa xăm bao giờ không nên không biết cảm giác đau thế nào có đau giống như cạo gió không nhưng theo mình lúc ấy cạo gió là cảm giác đau nhất trên đời. Đau lắm, mạch máu li ti cứ vỡ ra nổi đỏ khắp người. Mình chịu không nổi nên cứ giẫy, khóc rồi la làm mẹ cạo không được và thế là mẹ cầu cứu ba. Ba khoẻ lắm, ba kiềm mình lại một cách gọn ơ. Lúc đó đã đau rồi mà còn giẫy không được, khóc la cũng không được thế là mình cắn vô cánh tay của ba một phát. Ba quạo lên tét vô mông mấy cái. Im luôn, không cọ quậy nữa, cho mẹ cạo đã đời luôn. Cạo gió xong mình ôm một bụng tức anh ách, giận ba không thèm nói chuyện. Thế mà lúc hết bệnh ba đi ruộng về bẻ ổi, thọc dừa cho ăn thế là lại hết giận ba. Phải công nhận một điều là từ nhỏ đến lớn hễ mà ai cho mình ăn thì có giận cỡ nào cũng hết giận ngay. Mình có bị dễ dụ quá không ta. ' - Lần thứ hai bị Ba đánh là năm lớp 2 hay lớp 3 gì đó. Lần đó là đi học về mà không chịu về nhà, ghé nhà chị Tư Đồng chơi. Lâu quá mà không thấy về nhà nên ba chạy đi kiếm, vì ở đó sông rạch này kìa nhiều lắm, anh hai mình - người mình chưa bao giờ được gặp mặt cũng bị té sông mà chết nên ba với mẹ mình luôn luôn để mình bên cạnh, mình luôn nằm trong tầm quan sát của ba với mẹ. Ba chạy đi khắp nơi để tìm mình, ba chạy lại trường thì thấy vắng hoe, chạy lại nhà nội thì không có. Thời đó điện thoại chưa phổ biến nên ba cứ phải chạy tới chạy lui. Mà chạy ở đây không phải là chạy bằng xe máy mà là đi bộ, ba đi kiếm như vậy chắc cũng mấy cây số. Ba chạy tới nhà chị Tư thì thấy đang ngồi ở đó với mẹ. Cầm sẵn cây roi trong tay ba đánh tới tấp, vừa lo vừa giận, mắt ba thì đỏ hoe, lúc đó mà không có mẹ vô đỡ chắc nhừ mình. Tạch, từ đó về sau không đi chơi như vậy nữa. Lần đó là lần cuối cùng bị Ba đánh cho tới bây rồi, nếu chẳng may có bước nhầm con đường chắc ba hay mẹ cũng không thể ở ngay đó mà tìm về hay dẫn dắt nữa, cũng không thể cầm roi mà đánh tới tấp nữa. Tự chịu trách nhiệm về bản thân của mình. Tự mình mà lần mò đường. Một con đường dài. 2 năm, 6 năm, 10 năm hay 20 năm hoặc hơn nữa. Lúc đó bóng dáng của Ba Mẹ có lẽ đã khuất xa...P/s Trong bài viết có sử dụng một số phương ngữ nên bác nào không hiểu từ nào thì nói với em, em sẽ giải thích từ gần nghĩa nhất. Mình đang bị phạt và đứng úp mặt vào tường. Mình đã lớn rồi, đã 4-5 tuổi rồi và mình muốn giúp mẹ. Nhưng mẹ chẳng hiểu gì cả, thậm chí còn không nghe mình nói. Cả bố nữa. Buổi sáng mình với mẹ đi siêu thị, vừa về đến nhà thì mẹ có điện thoại và mẹ vào phòng để nói chuyện. Túi đồ để ngoài cửa có một gói bánh quy bị rơi ra, thế là em mình, nó mới biết bò thôi bèn chộp ngay lấy và đưa lên định cho vào miệng. Mình giật bánh ra khỏi em và nói với nó bằng giọng nghiêm khắc như mẹ vẫn nói “Không được, bánh quy không tốt cho trẻ con đâu, uống sữa đi”. Thằng em khóc ré lên, chắc là vì tiếc nuối gói bánh đó lắm. Mình nghĩ là mình hiểu cảm giác của nó. Rồi nó khóc nhiều quá, mình nghĩ có lẽ nên đi lấy cho nó một ít sữa. Mình đã cẩn thận lắm rồi, thế mà lại rót tràn hết sữa ra bàn bếp, nhỏ tong tỏng xuống sàn. Mình sợ mẹ mắng, nên bắt đầu di chân lên chỗ sữa bị đổ. Tất mình thì ướt nhưng sàn thì đã mất dấu vết đổ sữa. Rồi mình mang sữa tới cho em, còn bánh quy để vào tủ. Mình lớn rồi, biết ở đâu phải để cái gì mà. Mẹ vẫn đang nghe điện thoại, vậy nên mình quyết định sẽ bỏ đồ từ túi ra để sắp xếp. Rồi đột nhiên, mình phát hiện ra một túi kẹo trong đó. Chắc mẹ mua nhầm rồi, mẹ nói mẹ không bao giờ mua đồ ngọt và sẽ ném kẹo vào thùng rác bởi vì nó chẳng ngon lành gì và còn làm mình bị béo phì nữa. Mình nên vứt nó vào thùng rác nếu không mẹ sẽ rất khó chịu. Mình tiếc lắm, mình rất thèm ăn kẹo đấy, thi thoảng 1 chiếc cũng được. Nhưng thôi, mình lớn rồi, mình hiểu mọi thứ mà. Bố hay nói mình như vậy. Tóm lại, túi kẹo này sẽ bỏ vào thùng rác và đậy nắp lại. Xong rồi mình chạy thật nhanh ra chỗ túi đồ để tiếp tục sắp xếp nhưng vì chạy nhanh quá nên mình bị ngã, chân đập vào một món đồ gì đó khá cứng trong bọc. Đầu gối mình đau điếng và mình chỉ muốn khóc vì đau. Đúng lúc đó thì mẹ đi ra khỏi phòng và ngay lập tức mẹ hét lên “Con lại làm trò gì thế?”. Mình sợ hãi và cảm thấy bị xúc phạm, rồi mình khóc luôn. Mẹ không hỏi mình mà tiếp tục quát “Tại sao lại để em khóc, đứng dậy khỏi sàn ngay!”. Mình cố đứng dậy, nước mắt giàn giụa và cố nói với mẹ là đầu gối mình bị xước rồi. Nhưng mẹ không muốn nghe mà chỉ quát tháo ầm nhà lên. Ôi không, mẹ chỉ nhìn thấy trứng trong túi đã vỡ, túi kẹo trong thùng rác và thằng em vừa khóc vừa phun đầy sữa lên quần áo. Mẹ nói tốt hơn là mình nên đi vào phòng mà suy nghĩ đi. Suy nghĩ gì nhờ, chẳng biết mẹ muốn mình nghĩ chuyện gì, nhưng mình đã đi vào phòng. Một lát sau thì mẹ phát hiện thêm ra là sữa đổ lênh láng trong phòng bếp, à mình mới lau sàn thôi chứ quên chưa lau bàn bếp, thế là bị mẹ phát hiện. Mẹ xông vào phòng và nhìn mình với ánh mắt đầy căm phẫn. Mình cũng nhìn lại mẹ và thầm trách móc sao mẹ không nghe mình nói. Vậy mà mẹ lại nói to “Còn trừng mắt lên nhìn như thế à?”. Mình chẳng biết trừng mắt là gì nhưng chắc hẳn đó là một đôi mắt xấu. Mình muốn nói với mẹ là mắt mình chẳng biết trừng lên, nhưng có gì thật là khó khăn, mình chẳng nói được mà chỉ bật khóc. Lúc đó bố mình đã về, trên tay bế thằng em và nựng nựng rồi quay sang hỏi mình “Còn khóc cái gì? Không chịu nhận trách nhiệm về hành động của mình à? Sao con nghịch ngợm phá phách như vậy”. Giọng bố không lên cao nhưng mà gai góc. Lúc đó mình đã nghĩ mình muốn hét lên vào mặt bố mẹ. Nhưng mẹ đã lại gào lên “Nó không nhận lỗi đâu”. Mẹ quát to đến mức mình muốn bịt tai lại và đầu gối mình thì đau quá, nên mình càng khóc nức nở. Mình nói “Con… con… giúp… còn mẹ… nghe điện thoại”. Chữ cứ ríu vào nhau, nước mắt lã chã, mình không thể giải thích với bố là mình đã lớn, mình muốn giúp mẹ vì mẹ bận. Mình khóc to lên và bố đã tát vào má mình rồi nói “Nín ngay, khóc lóc cái gì?”. Mình cố gắng bình tĩnh lại vì sợ hãi quá. Lúc ấy mẹ lại lên tiếng “Sao anh lại đánh con, bạo lực không phải là cách dạy con”. Bố giận bỏ ra ngoài đóng sầm cửa lại. Mình thấy mẹ hơi rơm rớm nước mắt, mình muốn ôm mẹ nhưng mẹ đẩy mình ra, đứng lên và nói từ trên dội xuống “Vì con mà mẹ cãi nhau với bố, con không thấy à? Đứng lên úp mặt vào tường và suy nghĩ về hành vi của mình đi”. Mình nhận ra mẹ không yêu mình chút nào cả. Rồi mình úp mặt vào góc tường. Trong góc tường, mình quyết định sẽ không bao giờ động vào bất cứ thứ gì mà không hỏi mẹ nữa. Cũng sẽ không nói với bố về bất kỳ điều gì để mẹ không còn cãi nhau với bố vì mình nữa. Mình sẽ trở nên rất ngoan. Mình sẽ không khóc lóc. Mình sẽ làm mọi thứ thật cẩn thận. Mình lớn rồi. Mình rất hiểu chuyện. — Bố mẹ ơi, có phải nhân vật “mình” là em bé mà bố mẹ vẫn gặp hàng ngày không? Và liệu rằng bố mẹ có muốn em bé ấy lớn lên ngoan ngoan, vâng lời, hiểu chuyện nhờ những hình phạt như time-out bỏ mặc, la mắng hay đánh đòn? Posted in Những câu chuyện ý nghĩaTagged cha mẹ hay đánh con, trẻ bị mẹ đánh, trẻ bị đánh đòn Đánh giá từ 22 lượt Hệ thống "Mời túc chủ mau chóng hoàn thành nhiệm vụ - bắt sống một con rồng, "Lý Văn Cường "Ta không bắt!"Hệ thống "Kiểm trắc đến túc chủ có thái độ cực kỳ không đứng đắn, phán định nhiệm vụ thất bại, đem ngẫu nhiên thiên phạt một tên người xem may mắn.""..."Ở ngoài ngàn dặm, một vị lão tổ Đại Thừa kỳ nào đó đang hoảng sợ mà ngẩng đầu lên nhìn về phía thiên phạt lôi vân bên trong bầu trời, rồi hắn sụp đổ mà kêu khóc"Lý Văn Cường không hoàn thành được nhiệm vụ thì đâu có chuyện gì liên quan tới ta chứ! Khôngggg!!!""Còn tốt là ta vẫn có thời hạn ba cái canh giờ để ta đi giúp hắn bắt được một con rồng!""..."Một số năm sau, Lý Văn Cường cuối cùng đã phi thăng lên tiên giới. Toàn bộ mọi người ở Tu Chân giới đều co quắp mà ngồi trên mặt đất hô lên "Cái sao chổi này cuối cùng cũng đã đi rồi!""..."Đây là một người siêu cấp vô địch củi mục không có linh căn, tại sự "Trợ giúp" của toàn bộ Tu Chân giới, hắn đã trở thành cố sự của một ngưu đại chú Truyện hài vô đối do hệ thống troll. Main thiên chân vô tà, trọng tình trọng nghĩa, trước khi làm việc gì cũng đều biết dòm trước ngó sau, suy tính kỹ càng, và còn nhiều điều hấp dẫn phải đọc mới biết lận. Truyện tuy ít chương nhưng nội dung thì vô cùng, vô cùng chất. Tác nói còn có phần 2 ở chương kết truyện nữa. Rõ ràng là Lục Minh Thần không có tức giận, nhưng không hiểu vì sao, trong lòng cô gái nhỏ lập tức dâng trào một sự lo lắng mãnh liệt. Anh bây giờ tựa như bình yên trước giông bão. “Thầy Lục, em….” Cô ngập ngừng lên tiếng, đang suy nghĩ lời tiếp theo nên nói thế nào. Nhưng Lục Minh Thần căn bản là không cho cô có thời gian tìm lý do, anh tiếp tục vặn hỏi “Em cái gì? Ăn sạch anh rồi là muốn chạy? Hả?” Ăn sạch sành sanh? Tôn Giai Ni trợn tròn đôi mắt nhìn anh. Cái này cái này cái này… Cái này, có phải là không phân đúng sai, đổi trắng thay đen hay không? Rõ ràng lúc ở chân núi Hồ Thiên Đường anh đã dùng đủ loại dụ dỗ cô, hại cô vứt giáp đầu hàng, mặc kệ anh tùy ý làm xằng làm bậy, sao bây giờ vào miệng anh lại thành điều ngược lại thế này? Nếu là người ngoài cuộc, Tôn Giai Ni nhất định sẽ oán hận chửi một câu Vô sỉ’ Nhưng người này là Lục Minh Thần, cô lập tức nhụt chí không ít. Anh nói như vậy, thật sự giống như cô đã làm một tội ác tày trời. Vì vậy, cô gái nhỏ giả thích rõ ràng “Không phải, em không có ý đó. Chỉ là vết thương của anh khỏi rồi, em còn ở lại chỗ anh sẽ không tiện lắm…” “Bạn trai bạn gái ở cùng nhau không phải là chuyện đương nhiên hay sao?” Người nào đó xem như chuyện không liên quan đến mình, hỏi ngược lại cô. “…” Là cô sai, thế mà lại ngông cuồng tranh cãi cùng thầy giáo Lục, người có tài hùng biện đứng nhất trường đại học. Cô có thể thắng mới là lạ đó! Vừa rồi chịu sự dạy dỗ trên lớp còn chưa đủ hay sao? “Em biết rồi, vậy anh làm việc đi, em về KTX trước, thu dọn ít đồ.” “Chờ đã!” Lục Minh Thần gọi cô lại. “Còn việc gì sao?” “Vừa rồi trên lớp em không nghiêm túc nghe giảng, anh còn phải phạt em!” Giọng nói của Lục Minh Thần trong trẻo, nhưng Tôn Giai Ni nghe được lại run rẩy một hồi. Cô nhỏ giọng hỏi anh “Không phải anh đã trừng phạt rồi sao?” Sàm sỡ cô trên bục giảng, trước mặt bao nhiêu người còn chưa đủ sao? “Không phải.” Lục Minh Thần lắc đầu, “Đó là trừng phạt vì em muốn chuyển về KTX.” Không hay rồi! Còi báo động nhất thời vang lên trong đầu Tôn Giai Ni, cô theo bản năng nhấc chân chạy về hướng cửa, nhưng Lục Minh Thần đã nhanh trước một bước. Anh thân cao chân dài, một bước lớn đã đi tới cửa khóa trái chốt lại, sau đó, nhìn cô gái nhỏ đang run sợ trong lòng, khẽ nheo mắt lại “Muốn chạy trốn?” “Thầy Lục,” giọng nói của cô gái nhỏ run rẩy “Sẽ có người đến đó.” Cái này, cô rất là sợ. Đây chính là phòng làm việc của giáo viên đó! Là nơi nghiêm túc nhất của khoa báo chí, là nơi mà sinh viên sợ đến nhất. “Cho nên chúng ta nhanh một chút.” Lục Minh Thần nói xong, ôm cô gái nhỏ đến bàn làm việc của mình. Bởi vì anh là giáo sư được mời đến với số tiền rất lớn, nơi làm việc của anh cũng rất rộng, cửa sổ sát đất, bên ngoài là sân bóng rổ. “Đứng ngay ngắn, thân trên nằm lên bàn.” Lục Minh Thần đẩy ghế ra, lạnh lùng ra lệnh. Giọng điệu của anh vô cùng nghiêm túc, giống như ngày thường ở trên lớn răn dạy học sinh không nghe lời. Tôn Giai Ni không dám chống cự, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm úp sấp lên bàn. Như vậy, cô đưa lưng về phía anh, nhìn không được vẻ mặt của anh. Bàn làm việc của anh không biết được làm từ vật liệu gì, vừa to vừa lạnh. Tôn Giai Ni đang cố gắng thích ứng, bỗng nhiên cảm thấy cơ thể mát lạnh. Quay đầu nhìn lại, đã thấy Lục Minh Thần rất nhanh chóng đã vén váy lên, đang cởi bỏ quần lót của cô. Khuôn mặt cô gái nhỏ ửng đỏ, cô hoảng sợ vô cùng, vội vàng xin anh “Thầy Lục, đừng mà…” Đáp lại lời cô là một tiếng bốp’ cùng với đau rát. Qua vài giây, Tôn Giai Ni mới có phản ứng. Thầy Lục… Đánh mông cô? Năm nay cô đã 18 tuổi rồi, đâu còn là cô bé 8 tuổi nữa. Cả người trần trường còn bị một người đàn ông trưởng thành đánh đòn, thật sự rất xấu hổ! Giây phút này, máu đã dồn tới não, cô cái gì cũng quên sạch, nghĩ bụng nhanh chóng đứng dậy chạy khỏi nơi này. Nhưng chỉ vừa động đậy, đã bị Lục Minh Thần nhấn ngược lại. Anh đẩy mắt kính gọng vàng, sắc mặt trầm xuống nhìn cô, lạnh lùng nói “Đã làm sai lại còn dám trốn?” “Thầy Lục, em sai rồi, xin anh….” Cô học sinh nhỏ cuối cùng cũng nhận lỗi. Nhưng muộn rồi. Thầy giáo lạnh lùng rất không vui, anh cởi dây lưng của mình ra, nâng hai tay cô lên, sau đó trói chặt lại, tiếp theo, anh dùng cây thước to dài, nhắm ngay bờ mông trắng nõn của cô hung hăng đánh xuống. “Chát!” Lần này, mạnh hơn so với lần trước. Trong nháy mắt, cánh mông vốn trắng nõn mềm mại như tuyết đã có năm dấu hồng hồng, trắng hồng pha trộn, ngược lại càng đẹp cực kỳ. Đáy mắt dưới mắt kính của Lục Minh Thần lập tức đen hơn, anh nhìn chằm chằm vào cái mông đang vểnh lên của cô, lại một lần nữa vỗ mạnh xuống. “Chát!” “A~~” “Bốp bốp!” “A~~~” Vừa đánh, thầy giáo đẹp trai thành thục bắt đầu răn dạy “Đi học không nghiêm túc, có xứng với kỳ vọng của thầy giáo em không?” “Chát!” “A~~ thầy ~~ em sai rồi ~~ a~~” Hai tay của cô bị trói chặt, cái eo nhỏ cũng bị đè xuống, cả người không còn sức phản kháng, lại giống như con cá nằm trên thớt, mặc cho để thầy giáo già trừng phạt nặng nề. Toàn bộ mông nhỏ của cô đỏ bừng lên, bởi vì hơi sưng, cho nên nhìn càng đầy đặn xinh đẹp hơn lúc trước, như quả đào mật chín muồi. Mỗi lần thước dài hạ xuống, khe rãnh đầy nếp gấp ở giữa quả đào cũng co rút dữ dội, nhìn cực kỳ quyến rũ. “Thầy ~ xin anh ~ a~” Cô học trò nhỏ không biết mình làm sao nữa, rõ ràng là bị đánh đòn, nhưng hoa huyệt của cô lại không ngừng chảy nước, hơn nữa còn có cảm giác trống rỗng mơ hồ. “Ah ~ Bị người ta đánh đòn còn có thể ẩm ướt như vậy, vậy còn muốn chuyển về KTX ở nữa hay không?” Phía sau, Lục Minh Thần lau chất lỏng giữa hai chân cô, nhìn cô cười cười như không. Home Những lần mình bị đánh đòn😢 Những lần mình bị đánh đòn😢 5 lượt thích / 452 lượt đọc Mình kể là truyện thật của mình nha😉 Có thể bạn thích? Cô bé à, em là của tôi!!! Tác giả SDiDii 107517 3686 Truyện về Bách Hợp Và Spank ạ Cảm ơn chị Tác giả phundie 26362 530 Truyện có yếu tố spank. K thích thì out nha chứ đừng ném đá. Dựa trên nhật kí bị ăn đập của au. Start 4/6/2020 End 7/10/2021 SP - Phản nghịch Tác giả ohmiyaislove 5351 59 Tác giả tiểu diên nhi nhi Có đôi khi tình yêu là một loại đáng sợ cố chấp Ngươi thương hắn cho nên trói buộc hắn bảo hộ hắn Ngươi cho là chính mình cũng đủ cường đại thâm tình giống như hải Khả trên thế giới chỉ có một sự kiện ngươi vĩnh viễn không thể khống chế Thì phải là lòng người SP văn BL cường công răn dạy không mừng chớ nhập Note Truyện này hay lắm mà mình còn thiếu pn của nó, bạn nào có raw/qt pn cho mình xin với ;A; Sếp Tác giả binhan2022 3473 125 Date A Live SP đồng nhân văn Tác giả vinhpro04 1530 5 Truyện dịch Truyện Spank, muốn biết nhân vật thì lấy tên lên mạng search Huấn văn BHTT Mười hai bến nước Tác giả Hatudi12 22122 2769 Tên truyện Mười hai bến nước Tác giả Hatudi12 Thể loại Bhtt, thuần Việt, huấn văn, HE, duyên gái ... "Cố ơi, con thấy tấm hình này để trong tủ. Người trong hình là ai vậy cố?" "Là con riêng của chồng cố. Cô ta đẹp lắm phải không?" "Đẹp thật cố ạ. Hoá ra đây là bà Thanh mà ngoại con hay nhắc đó sao." "Ờ, là Thanh. Đúng rồi, là Thanh..." Họa Sinh Tác giả henryxiaotao 54745 3903 Họa Sinh - 画生 🌻 Câu chuyện ngọt ngào của Đồ khốn lớn và Đồ khốn nhỏ. 🐡 Tác giả Luyến Trường An 🐡 Thể loại Đam mỹ, hiện đại, Spanking, H, ngọt, không tra không ngược không máu chó, HE. 🐡 Độ dài 54 chương 🐡 Bác sĩ Hứa Nghiễn Sinh × Họa sĩ truyện tranh Thời Vũ Huấn văn Bách hợp Mợ hai, dây trầu con cầm! Tác giả Hatudi12 1144607 95896 Tên truyện Mợ hai, dây trầu con cầm! Thể loại huấn văn, bách hợp, đam mỹ cặp phụ Tác giả Hatudi12 ... "Mợ hai, mợ cứ đánh con đi mợ. Mợ đánh con chứ mợ đừng bỏ con về dưới xóm Hạ." "Mợ chưa thấy ai như em luôn đó. Bộ em khoái ăn đòn lắm hay sao?" "Không có mợ, con chỉ khoái mợ đánh con thôi." [Jensoo] Tổng giám đốc các người là tình nhân tôi bao dưỡng Tác giả PhuongKen371 43777 1344 Một người là tổng tài của cả một tập đoàn lớn, lạnh lùng, uy nghiêm, cao cao tại thượng trước mặt tất cả mọi người. Một người là trưởng phòng của tập đoàn đó. Vậy quan hệ bí ẩn của hai người là như thế nào? Cùng chờ xem! Truyện Sp Honkai Star rail Tác giả cNamPhan3 414 29 Câu chuyện giả tưởng về thế giới game mới ra mắt của Mihozo Honkai Star rail, với nội dung về những lần sp của main với các cô nàng NPC xinh đẹp ;. Do truyện có yếu tố sp nên các bạn lưu ý khi chọn đọc nhé. Cám ơn mọi người đã quan tâm. Thời SV Tác giả binhan2022 5320 333 Truyện dài Tác giả phalecat 338 4 trọng sinh quỷ súc công & song tính mỹ thụ sp đam mỹ văn

truyện bị phạt đánh đòn